CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 
phan 9

 Chương 35: Công chúa loài hoa (2)
 "Oh oh, thật ngưỡng mộ .┭┮﹏┭┮ quá đi a. . ." Hoa Kiểu Lam ánh mắt bi thương lấy khăn tay ra lau nước mắt.
 "Hừ. Đừng lại cái mặt bi thương đó đi. Có nghe rõ không hả?" Liễu Kiều sắc nhọn dao lam ánh mắt đâm thủng Hoa Kiểu Lam đau đớn kêu lên:" A a a a a. . ."
 "Dẹp." Liễu Kiều núi lửa đáy biển sắp phun trào.
 "Oa, .┭┮﹏┭┮ phu nhân thật khó tính quá đi a a a a a ~~" Hoa Kiểu Lam nằm sắp dưới đất khóc gào. Sau này nhất định phải lập cái hội những người đàn ông sợ vợ mới được "Ô ô ô. . .ô hô hô. . .ha ha ha. . ."
 Liễu Kiều:". . . 囧"
 . . .
 Một bó hoa hồng đỏ thắm, một nam nhân thật soái, một phong cảnh hữa tình nên thơ cùng 1 lời tỏ tình thật lãng mạn. Đó là chủ nghĩa tình yêu của Hoa Thủy Tiên ta đây ô hô hô. Nhưng mà tất cả chưa hẳn là vẫn còn tiếp tục tại vì bây giờ ta vẫn chưa chưa nghĩ ra cái gì cả.
 Trong một đêm khuya đầy sao trời tại ở khu vườn đầy hoa, một thiếu niên bạch y xinh đẹp đi giữa khu vườn như nàng công chúa loài hoa rực rỡ nhất. Đi đi, dừng chân, vươn tay nhẹ nhàng chạm vào đóa hoa hồng đỏ thắm đọng sương chưa tan đi mất mà lay lay cành hoa ngắt đi. Cầm trên tay mà lòng ao ước muốn ai đó sẽ xuất hiện trước mặt hiện trước mình. Mình sẽ hảo hảo mà tặng hoa, hảo hảo mà cài hoa trên đầu. Nhưng ai ngờ đâu vừa nhắc đến là tới ngay nhưng mà. . . 囧
 "À á a bánh đa, ồ ố ô xích lô, ú ù u cái lu. . ."
 Mạnh Thi:". . . 囧"
 Hoa Kiểu Lam vỗ tay hoan hô:"Oa, tỷ tỷ hát hay quá di. Oa, nữa đi."
 Liễu Kiều:". . . 囧"
 Hoa Thủy Tiên thở phì phò:"Nữa...nữa ư?" hát dở muốn chết mà còn muốn nghe nữa ư? 囧
 Hoa Kiểu Lam tung hoa:"Ân. Ân."
 Hoa Thủy Tiên đen mặt lại:". . ."
 Liễu Kiều rốt cuộc nhịn không được nữa mà gào to:"Dẹp hết. Dẹp hết cho ta. Cấm đứa nào hát tiếp nếu không ta chém."
 Hoa Kiểu Lam mắt lóe sáng cười cười nham hiểm. Ta rất nghe lời vợ yêu dấu nga. Mạnh Thi hòa Hoa Thủy Tiên thở phào nhẹ nhõm. Liễu Kiều vỗ ngực ôn nhu nói:"Khuya rồi, mau đi ngủ đi."
 "Không được! ! !" Hoa Kiểu Lam giơ tay phản đối.
 "Hửm?" Liễu Kiều mặt lạnh đi.
 Hoa Thủy Tiên hòa Mạnh Thi:"A?"
 RẦM!
 "Tam công chúa, tam công chúa. . ." Xuân Đào hớt ha hớt hãi chạy trở về Hương Hoa cung nhưng không gõ cửa mà trực tiếp đá văng cửa ma vào.
 "Xuân Đào? Là Xuân Đào." Hoa Thủy Tiên giật mình kêu lên "Có chuyện gì vậy?"
 "Nô, nô tỳ. . ." Xuân Đào thở gấp gáp "Có, có. . ."
 "Bình tĩnh lại." Mạnh Thi lên tiếng "Từ từ nói."
 "Đúng vậy." Hoa Kiểu Lam hưởng ứng ngay.
 "Uống miếng nước đi đây này, có việc gì thì từ từ mà giải quyết. Không nên nóng vội mà chi." Liễu Kiều rót trà đưa cho Xuân Đào.
 "Nô tỳ nghe nói, khoảng 5 ngày sau sứ giả kết ý hòa bình hai quốc chúng ta và Vương Hoa sẽ đến lệnh đại hoàng tử hòa tam công chúa ra nghiêm tiếp đoán đoàn sứ giả. . ." Xuân Đào tiếp lấy trà nói.
 "Cái gì? Ta cũng phải đi?" Hoa Thủy Tiên kinh ngạc kêu lên "Tại sao?"
 "Nô tỳ không rõ." Xuân Đào lắc đầu.
 "Còn gì nữa không?" Mạnh Thi âm trầm hỏi.
 "Dạ. Nếu ký tốt hiệp ước, chúng ta cử người sang đó tiếp tục giao hẹn." Xuân Đào nhìn Mạnh Thi 1 hồi mà đỏ mặt.
 ". . .khó hiểu?" Hoa Thủy Tiên nhíu mày lại "Ta không hiểu."
 "Ai. . ." Hoa Kiểu Lam cùng Liễu Kiều thở dài, Hoa Kiểu Lam vuốt cầm cười "Hình như sứ giả là nữ thừa tướng à nha."
 "Được. Nữ, thừa, tướng." Liễu Kiều nhéo tai Hoa Kiểu Lam.
 "Ui...ui, đau."
 "Ai, tóm lại tới lúc đó rồi hẳn tính đi a." Hoa Thủy Tiên vỗ vai Xuân Đào.
 "Ân."
 . . .
 Tại biên giới Vương Hoa quốc, có một đoàn người khác xứ. . .
 "Thừa tướng đại nhân, chỉ cần qua biên giới này là tới Hoa Thiên quốc." 1 hắc y nhân cúi người nói "Tiếp theo ngài muốn làm gì?"
 "Hừ, còn hỏi nữa sao? Dĩ nhiên làm theo kế hoạch A của ta." 1 thân ảnh hồng y vén màn xe ngựa bước ra "Cuối cùng thì ta cũng đợi đến được ngày này rồi. Thi ca, chàng nhất định phải thuộc về ta."
 Hắc y nhân nhìn hồng y nhân nữ tử kia lời nói, lòng hơi mất mác, ánh mắt u buồn nhưng sau đó hồi phục ngay. Hắc y nhân ngẩn đầu nhìn trời. Đêm nay trời khuya thật đẹp nhưng mà thứ mà mình muốn lại không có ở bên. Dù có thì lòng người đó đã bay sang đi đến một nơi khác mất rồi. Vì vậy kế hoạch A. . . Thật sự. . .mình muốn. . .nhưng. . .ai. . .hãy để gió cuốn đi những kí ức đẹp như
 mộng ấy tan biến mất vậy. . . . . . . . .


Chương 36: Nữ thừa tướng (1)
 Ánh ban mai lấp lánh hạt sương long lanh khẽ rơi trên cành lá xanh tươi mềm mại, khẽ động nụ hoa nhỏ xinh từng cánh tung ra nhẹ nhàng. Con đường thân quen với những hàng cây xanh to lớn cùng tiếng hát líu lo của đàn chim. Bướm xinh, bướm đậu trên cành hoa, chớp chớp đôi cánh vạn sắc lấp tấm nhị hoa vàng với hương thơm ngọt ngào. Ngẩn đầu nhìn trời xanh bao la, thiếu niên lam y như lụa hoa xỏa mái tóc đen nhánh gợi bay hương gió thổi hoa lài. Nằm trên nền cỏ xanh động sương, thiếu niên mỉm cười nhạt nhìn người đang đến gần mình, đôi mắt u ám như muốn nuốt gọn ai đó.
 "Sao ngươi lại đây, Lưu Cơ Nhĩ?" thiếu niên ngồi dậy nói.
 "Tại sao? Hừ, ngươi làm ta đau lòng đấy." thiếu nữ được gọi Lưu Cơ Nhĩ cười nhạt.
 "Trả lời đi và đừng có nhiều lời nữa. Ta không có thời gian rãnh để nói với ngươi." thiếu niên chống cầm cười.
 "Ngươi. . . Thi, ta muốn hỏi ngươi và điều. Xin hãy trả lời thật lòng cho ta biết nếu không thì. . ." Lưu Cơ Nhĩ trừng mắt nói lớn.
 "Nếu không thì thế nào? Ha ha, thật buồn cười làm sao Lưu Cơ Nhĩ." thiếu niên nghiêng đầu cười lạnh "Muốn hỏi gì?"
 "Ngươi có yêu ta không?" Lưu Cơ Nhĩ dường như rất tức giận.
 "Ha ha, đúng là một hỏi ngu ngốc." thiếu niên cười to nhìn Lưu Cơ Nhĩ "Vậy ta xin nói thật là TA CHƯA BAO GIỜ YÊU NGƯƠI. . ."
 ". . .Thi. . .Mạnh Thi. . . Ngươi sẽ hối hận vì đã nói điều đó." nói xong Lưu Cơ Nhĩ bỏ đi.
 "Hừ, để xem ngươi làm gì được ta nào." thiếu niên kia cũng tức là Mạnh Thi đang cười lạnh nhìn bóng người bỏ đi.
 . . .
 "Thưa Hoàng Thượng, thần là Lưu Cơ Nhĩ nữ thừa tướng của Vương Hoa quốc, đại diện sứ giả đến đây kết giao hai nước. Đây là công văn của Nữ Vương của nước thần gửi cho Hoàng Thượng." Lưu Cơ Nhĩ cúi người đưa công văn cho vị công công kế bên dâng cho Hoàng Thượng.
 Hoa Đào Vương tiếp lấy công văn xem một hồi, khé môi cười nhạt, ngẩn đầu nói:"Thừa Tướng từ xa đến đây chắc vất vả và mệt nhọc lắm nhỉ? Người đâu chuẩn bị chỗ ở cho Thừa Tướng."
 "Dạ." công công cúi người lui ra.
 "Đa tạ Hoàng Thượng. Thần không mệt, thần xin Hoàng Thượng phê chuẩn ạ." Lưu Cơ Nhĩ mặt không đổi sắc trực tiếp nhìn thẳng vào Hoàng Thượng là mọi người xung quanh giật mỉnh.
 "Hử? Thật sao? Nếu không mệt thì hãy đi tham quan đây cho biết một chút. Còn việc đó cứ từ từ, ngày mai chúng ta sẽ hảo hảo mà bàn luận." Hoa Đào Vương nhướng mày đứng lên.
 "Dạ. Thần xin cáo lui." Lưu Cơ Nhĩ lòng bàn tay đổ mồ hôi, cúi người lui ra.
 "Ân." Hoa Đào Vương bình thản nói.
 Lưu Cơ Nhĩ sau khi ra Ngự Thư phòng thì mặt lạnh đi. Bàn tay nắm chặt lại, lòng kiên định rằng: Kế Hoạch A nhất định phải thành công.
 . . .
 "Đó là gì? Là gì? Mà khiến em ngẩn ngơ, lòng rối bời. Đó là gì? Là gì? Mà khiến tim em đập nhanh khi nhìn thấy anh. Đó là gì? Là gì? Mà khiến em hằng ngày nhớ mong gặp anh. . ."
 Một bài hát vang trong ngự hoa viên vút cao trầm bổng khiến người ta đi ngang phải để ý mà bước đến. Một thiếu nữ vừa hát vừa nhảy cùng tiếng đàn, tiếng hót loài chim, tiếng vỗ tay xung quanh thiếu nữ. Bạch y như tuyết rẽ thành từng cánh hoa màu phấn hồng, mái tóc đen dài mềm ươn ướt sương mai, dung mạo khuynh quốc khuynh thành bao người ao ước, làn da trắng hồng tự nhiên, môi đỏ tươi căn mọng thật muốn cắn một ngụm, đôi mắt to tròn đen láy chớp chớp hàng mi dài cong đầy quyến rũ. Xoay vòng xoay vòng, vừa cất tiếng hát vừa nhảy theo điệu nhạc, mỉm cười thật nhẹ nhàng.
 ". . .Đó là gì? Là gì? Là tình yêu. Tình yêu đã mang đến cho em những khoảng khắc tuyệt vời nhất trong đời em. . ."
 . . .
 "Hay quá đi, hay quá đi~~" khi bài hát kết thúc đi cũng là tiếng vỗ tay cùng lời khen ngợi theo sau.
 "Cảm ơn. Xin cảm ơn." Hoa Thủy Tiên lòng vui sướng reo lên.
 "Tiên nhi, hát hay lắm." Mạnh Thi cũng vỗ tay. Thủy Tiên rất giỏi.
 "Tỷ tỷ, tiếp tục phát huy~~" Hoa Kiểu Lam ôm bó hoa nhào vô ném lung tung.
 "Đúng, đúng." Liễu Kiều cười to nhảy theo Hoa Kiểu Lam tặng hoa.
 Xuân Đào:"A a a, đừng xả rác mà."
 ". . ." hiện trường im lặng.
 ". . .a? Cứ tiếp tục. . ." Xuân Đào đỏ mặt cúi đầu "Tam công chúa, người là đệ nhất."
 Hoa Thủy Tiên đắc ý vỗ ngực cười to ╮( ̄▽ ̄)╭ :"Dĩ nhiên rồi, các ngươi tưởng là ai nào? Ta là Tam công chúa Hoa Thủy Tiên a."
 Mọi người xung quanh:". . .囧"


Chương 37: Nữ thừa tướng (2)
 "Chào mọi người."
 Một lời chào thân thiện, Hoa Thủy Tiên bỗng nhiên ấm áp và gần gũi. Nữ nhân trước mặt nàng là Lưu Cơ Nhĩ mặc hồng y lá cây đang mỉm cười. Hoa Thủy Tiên cũng cười, chân nhanh bước đến:"Chào, ta là Hoa Thủy Tiên. Còn ngươi là ai vậy? Sao lại có mặt ở đây?"
 "Ta là Lưu Cơ Nhĩ. Lý do ta có mặt ở đây vì ta nhận ra rằng ở trong phòng chán như gián nên ta ra ngoài đi dạo. Kết quả là ta gặp được mọi người." Lưu Cơ Nhỉ đôi mắt chợt loé sáng, ôn nhu nói.
 "Ồ." Hoa Thủy Tiên chớp chớp mắt. Lưu Cơ Nhĩ? A! Đúng rồi! Lưu Cơ Nhĩ là nữ thừa tướng Vương Hoa quốc đến đây kết giao hảo giữa hai nước. Ô, là đại diện sứ giả 'hoà bình' hai nước a.
 "Rất vui khi làm quen, Nhĩ nhi a." Hoa Thủy Tiên thân thiện nắm tay nàng mỉm cười.
 Lưu Cơ Nhĩ giật mình. Nhĩ nhi? Ha. . . Lưu Cơ Nhĩ trong lòng cười lạnh bên ngoài cười vui vẻ:"Ân."
 "N. . ." Mạnh Thi định lên tiếng.
 "Nhĩ nhi a. . . Nghe có vẻ kỳ kỳ." Hoa Kiểu Lam ôm hoa nghiêng đầu nói.
 ". . ." Mạnh Thi từ nãy giờ nhíu mày không nói mà quan sát tình, đang định lên tiếng thế mà bị Hoa Kiểu Lam cướp lời nói trước ". . .ân. . .Lam nói đúng đấy."
 "Hì hì." Hoa Kiểu Lam gãi gãi đầu cười "Tỷ tỷ à, phải đặc biệt cẩn thận với Nhĩ nhi a."
 Hoa Thủy Tiên kinh ngạc:"A? Tại sao?"
 Lưu Cơ Nhĩ:". . ." hừ, chết tiệt.
 Hoa Kiểu Lam xòe tay ra:"Kẹo."
 Hoa Thủy Tiên:". . ."
 Liễu Kiều lấy túi màu lam ra:"Kẹo đây. Nói đi?"
 Hoa Thủy Tiên:". . .囧"
 Hoa Kiểu Lam vuốt tóc:"Giác quan thứ sáu của phụ nữ a."
 Liễu Kiều trầm ngân ngâm:"Ừm. . .có lý."
 Hoa Thủy Tiên khóc thầm a ╥_╥
 "Lưu Cơ Nhĩ. . ." Mạnh Thi nhân lúc không ai để ý nói nhỏ "Lát nữa gặp nhau nói chuyện."
 "Hừ. Ý hay đấy, Thi à." Lưu Cơ Nhĩ cười nhạt nhìn Mạnh Thi.
 . . .
 "Mạnh Thi, hình như huynh không thích Lưu Cơ Nhĩ cho lắm. Tại sao vậy?" Hoa Thủy Tiên rót trà uống nhìn Mạnh Thi hỏi.
 "Không tại sao cả." Mạnh Thi thản nhiên đáp làm như không việc gì.
 "Hứ, rõ ràng là có mà còn chối nữa à." Hoa Thủy Tiên bĩu môi. Mạnh Thi thật đáng ghét quá, cứ nói thẳng ra đi làm gì mà dấu đi chứ.
 "Tỷ tỷ à, hắn ghen đấy." Hoa Kiểu Lam rất yêu thương Liễu Kiều mà đút hoa quả cho nàng ăn.
 "Phụtttttt. . ." Hoa Thủy Tiên phun ngụm trà ra.
 Mạnh Thi mày giật giật:". . ." cái tên hay nói bậy! Chết tiệt.
 "Tỷ tỷ. . ." Hoa Kiểu Lam bụm miệng cười.
 "Đại cô (chị chồng), đừng để ý cái tên chết bầm này." Liễu Kiều che mặt Hoa Kiểu Lam lại.
 "Ân, A Kiều cảm ơn." Hoa Thủy Tiên nhe răng cười y như một con mèo con.
 "Hừ." Mạnh Thi quay mặt đi chỗ khác.
 "Hê? Ngươi giận dỗi à, Mạnh Thi?" Hoa Thủy Tiên dở cười nhìn Mạnh Thi.
 "Không có. . ." mới là lạ.
 "Rõ ràng là có nga." Hoa Thủy Tiên bước đến trước mặt Mạnh Thi.
 ". . ." Mạnh Thi ngẩn đầu nhìn Hoa Thủy Tiên bằng ánh mắt ý tứ kỳ quái. Mạnh Thi nghĩ rằng hắn cần phải cố gắng nghiêm túc trong tình yêu thì đối phương mới cảm nhận, hiểu ra được. Mạnh Thi vừa đi vừa nghĩ.
 "Khụ. . .Liễu Kiều a, mau đưa ta ra ngoài a. Ở đây ngột ngạt quá đi~~" Hoa Kiểu Lam giả vờ yếu đuối nằm sắp trên bàn hô to gọi nhỏ.
 "Ừm. . .ngươi. . .ngươi cũng biết điều đấy. . ." Liễu Kiều thở dài ="=
 Hoa Thủy Tiên trừng mắt nhìn nhìn xung quanh. ╥_╥ gì kỳ vậy? Sao ai cũng bỏ đi là sao? Nè nè, có ai làm ơn nói cho ta biết đi a a a a~~
 . . .
 "Xuân Đào a, có phải là ta đáng ghét lắm không?" Hoa Thủy Tiên thở dài ="=
 "A? Tại sao? Tam công chúa người rất đáng yêu nga." Xuân Đào ngạc nhiên nói.
 "Vậy tại sao mọi người đang nói nửa chừng với ta liền bỏ đi. . ." Hoa Thủy Tiên thở dài lần thứ hai ="=
 "A? Chắc là họ có việc gì đó cần phải làm ấy mà. . ." Xuân Đào nghĩ nghĩ nói.
 "Vậy. . .Haizz. . . Đó là lý do Manh Thi mỗi khi nhìn thấy ta liền thở dài thở ngắn bỏ đi à. . ." Hoa Thủy Tiên bây giờ thật muốn khóc a ╥_╥
 . . .
 "Tôn Y, việc ta giao làm tới đâu rồi?" Lưu Cơ Nhĩ ngồi đọc sách hỏi.
 "Thừa tướng đại nhân, thuộc hạ đã làm xong rồi." hắc y nhân gọi là Tôn Y đưa lá thư cho nàng.
 "Tốt lắm. Ha ha, ngày mai sẽ có rất nhiều trò vui lắm đây."
 Lưu Cơ Nhĩ tiêp lấy lá thư kia mà cười lạnh. Hắc y nhân nhìn nàng mà thở dài, sau đó vút một cái biến mất đi. Lưu Cơ Nhĩ nhìn cái hắc y nhân đi mất, ánh mắt trở nên u uất đi trong lòng nghĩ:'Các ngươi đều lợi dụng ta, ta sẽ cho các ngươi trải một cái đại giá.'


Chương 38: Hôn lễ (1)
 Bởi vì sự kiện kết giao hảo giữa hai nước Hoa Thiên quốc và Vương Hoa, mà ta đây mém tí nữa là quên mất ngày quan trọng. Đó là ngày thành thân của đại ca ta Hoa Mạt Hương cùng Minh Hà (Ngọc Minh Hà) của Ngọc phủ. Nữ thừa tướng Lưu Cơ Nhĩ cũng được mời lưu lại tham gia lễ cưới.
 Ta thật nôn nóng mong tới ngày đó~~ hy vọng ai nấy đều vui và hạnh phúc~~ Đặc biệt là tân lang tân nương tương lai a~~♥
 . . .
 "Xuân Đào, ta lúc đó nên tặng quà gì cho đại ca?" Hoa Thủy Tiên hưng phấn hỏi.
 "Tam công chúa, nô tỳ không biết mà ╥_╥ . . ." Xuân Đào thật muốn khóc ngay bây giờ. Tam công chúa từ nãy giờ cứ hỏi mình cái hết mấy trăm lần rồi a.
 "A? Kỳ vậy, sao hồi nãy Xuân Đào biết?" Hoa Thủy Tiên cầm khúc vải lụa lên.
 "Nô tỳ nói nhiều quá, một hồi sau quên hết tiêu rồi a." Xuân Đào đau lòng mà nối dối ╥_╥
 ". . .vậy . . .sao. . ." Hoa Thủy Tiên cười cứng ngắt.
 "Ân." Xuân Đào gật đầu lia lịa.
 "A ha. Xuân Đào a, cái kia đẹp quá đi, ta muốn cái đó tặng cho tân nương a." Hoa Thủy Tiên hai mắt tỏa chộp tới đồ trang sức lấp lánh trên bàn.
 "Dạ." Xuân Đào ở một bên đón gió mà rơi lệ a ╥_╥
 . . .
 Chi Đơn cung.
 "Y Y, thảo dược này có tác dụng làm đẹp không?"
 Hoa Kim Chi mỉm cười, Y Hàn Thu đang chăm bón thảo dược nhìn nàng đang loay hoay bên đống thảo dược mà cười. Y Hàn Thu cẩn thẩn lấy ra một cái hộp gỗ xinh xắn:"Muốn làm quà chúc mừng à?"
 "A? Đúng vậy. Ngoại trừ Y Y thì còn một người tốt nhất với ta là đại ca. Ta muốn nhân dịp này mà báo chút ơn tình." Hoa Kim Chi đỏ mặt cúi đầu.
 "Ân, đúng vậy." Y Hàn Thu cẩn thận gói lại cười cười "Không chỉ cảm ơn Hoa Mạt Hương đại hoàng tử, mà còn cảm ơn người giúp đỡ chúng ta Hoa Thủy Tiên tam công chúa."
 "Ân, nếu không có Tiên muội thì ta tiếp tục sai lầm, ta sẽ mất đi Y Y mãi mãi." Hoa Kim Chi ôn nhu nói.
 "Ân." Y Hàn Thu ôn nhu cười.
 . . .
 Tại một nơi khác thật gần mà cũng xa, dưới tán lá khu rừng đầy sương.
 "Mạch Ưng, sắp đến gần kinh thành chưa?" thiếu nữ nhỏ nhắn Hoa Mẫu Đơn ngũ công chúa đã cùng Mạch Ưng ngao du thiên hạ một thời gian dài, bởi vì hôn lễ của Hoa Mạt Hương mà trở về.
 "Ân, qua hết khu rừng này tới." Mạch Ưng ngoài lạnh trong nóng nói, phất tay cành cây tản ra một đường mà hô to "Hoa Mắt Đỏ đi thôi."
 "Đã bảo là không được gọi ta là Hoa Mắt Đỏ mà. Thật đáng ghét." Hoa Mẫu Đơn đỏ mặt đi phía trước.
 "Ha. . .vẫn đáng yêu như ngày nào." Mạch Ưng ôn nhu mỉm cười đi theo sau.
 . . .
 Mấy ngày sau, sắc đỏ huy hoàng hôn lễ thành thân của Hoa Mạt Hương cùng Minh Hà diễn ra. Nhà nhà giăng đèn đỏ như chúc mừng, trong điệu nhạc rước dâu vang lên. Bàn tiệc đêm khuya náo nhiệt, ồn ào tiếng cười đùa. Giọng nói, giọng hát, tiếng đàn vang vang cùng tiếng vỗ tay hân hoan đầy vui mừng.
 "Hương nhi, Hà nhi. Lại đây nào a." Hà Thương Như nhẹ nhàng gọi.
 Hoa Mạt Hương, Minh Hà cùng gọi:"Mẫu hậu."
 "Ngoan, đây là quà của mẫu hậu." Hà Thương Như ôn nhu cười lấy cái hộp màu đỏ.
 "Cảm ơn mẫu hậu." hai người tiếp lấy quà.
 "Chúc hai con hạnh phúc." Hoa Đào Vương cũng lấy làm vui mừng nói.
 "Cảm ơn phụ hoàng."
 "Ân." Hoa Đào Vương tự nhiên đáp, nhìn Hà Thương Như mà cười ôn nhu. Hà Thương Như cũng cười ôn nhu đáp lại Hoa Đào Vương.
 "Đại ca, đại tẩu." Hoa Thủy Tiên hưng phấn nhào đến ôm.
 "Khụ, ở đây có rất nhiều người đấy Tiên nhi." Hoa Mạt Hương nhắc nhở.
 "A? Xin lỗi nha, muội quá hưng phấn ấy mà. Hì hì~~♥" Hoa Thủy Tiên tươi cười rạng ôm quà đến "Quà mừng của đại ca đây nha."
 "Cảm ơn." Hoa Mạt Hương tiếp lấy.
 "Tiên nhiên không có quà cho đại tẩu à?" Minh Hà đáng thương hề hề nhìn Hoa Thủy Tiên định trêu đùa một phen.
 "A? A? Khụ, dĩ nhiên là có rồi a." Hoa Thủy Tiên giật mình vột đem cái bao tải ra ="=
 Minh Hà:"Á? Quà của tẩu là cái bao tải à ="= ?"
 Hoa Thủy Tiên:"Í, đâu có. . ."
 Minh Hà:"Vậy ở đâu?"
 Hoa Thủy Tiên:"Là bao tải đó."
 Minh Hà:". . ." ăn hiếp ta mà! ╥_╥
 Hoa Mạt Hương cười cười:"Thôi nào, đừng đùa nữa Tiên nhi."
 "Hì hì."
 Mở cái hộp ra, bên trong là một cây trâm cài bằng ru-by đỏ lấp lánh tuyệt đẹp. Minh Hà ngẩn ngơ giây lát cùng Hoa Mạt Hương nhìn nhau mà gật đầu. Đây đúng là một quà rất đẹp nhưng quan trọng là nó tượng trưng cho một ý nghĩa tình yêu nào đó thật đặc biệt. . .


Chương 39: Hôn lễ (2)
 "Đại hoàng tử xin chúc mừng."
 Hoa Mạt Hương quay đầu nhìn về phía phát âm thanh kia cư nhiên là nữ thừa tướng Lưu Cơ Nhĩ. Lưu Cơ Nhĩ nhếch môi cười phân phó người đưa lễ vật, nghiêng đầu mà nói.
 "Tương lai sau này không biết đại hoàng tử có thể trở thành thái tử kế vị không nhỉ?"
 Dứt lời, toàn bộ im lặng ngắt như tờ giấy trắng. Nhiệt độ bỗng nhiên giảm đi làm người ta rét run, mồ hôi chảy ròng ròng như mưa, có mấy ai đó nhịn không được đánh mấy cái hắt xì hơi. Hoa Mạt Hương dĩ nhiên không phải kẻ ngốc, ngược lại rất hiểu rõ ý tứ của nàng. Hoa Mạt Hương cũng chỉ cười nhạt. Mạnh Thi, Hoa Minh Kỳ và hắn là những người có thể trở thành thái tử kế vị, đặc biệt là Mạnh Thi mặc dù không phải con ruột của phụ hoàng nhưng hắn là con của phụ hoàng ca ca thân sinh. Hắn tuy lo nhưng cũng mặc kệ đi hết cả, đối với hắn quan trọng bây giờ là sống thật hạnh phúc với người mình yêu thương.
 "Thừa tướng, ngài nói vậy là có ý gì hả?"
 Bỗng nhiên có thanh âm phá vỡ bầu không kỳ quái nhượng mọi người hoàn hồn tập trung phía âm thanh kia. Khi ai quay đầu nhìn thấy người kia đều ngẩn ngơ đến giật mình, đó là ai? Là ai? Là Hoa Thủy Tiên tam công chúa khuynh đảo trái tim mọi người, lại ngốc nghếch đáng yêu hấp dẫn nhân chú ý.
 "Ô? Là tam công chúa Hoa Thủy Tiên. Thật quá bất ngờ đi a." Lưu Cơ Nhĩ thấy Hoa Thủy Tiên liền một cỗ hận ý tăng lên. Tiện nhân! Chính tất cả là do mi! Nếu không thì tại Thi lại bỏ rơi ta chứ? Hừ, ta nhất định phải làm cho ngươi dở sống dở chết.
 "Này, nữ thừa tướng. Ta rất tôn trọng ngươi nhưng ngươi lại không tôn trọng ta?!" Hoa Thủy Tiên buồn bực nói "Mặc dù ta không hiểu tại sao ngươi luôn đối với ta ác ý đối địch. . . Nhưng ta. . ."
 "Ác ý đối địch?! Thật nực cười đi. Ta từ trước giờ có làm việc ý xấu đến tam công chúa đâu. Ha ha, ta cho rằng tam công chúa ngược lại đối với ta ác ý." Lưu Cơ Nhĩ lạnh giọng nói.
 "Ngươi. . .đặt điều. . ." Hoa Thủy Tiên mặt thoáng trắng đi lên nhưng sau đó hồi phục lại bình thường.
 "Tam muội, muội im lặng lại đi." Hoa Mạt Hương mặt không đổi sắc khuyên bảo "Hôm nay là lễ thành thân của ta, thỉnh mọi người dẹp đi tư tưởng khác biến mất."
 "Đại ca. . ." Hoa Thủy Tiên ngạc nhiên nhìn Hoa Mạt Hương "Muội xin lỗi."
 "Ngốc, nàng không có lỗi." Mạnh Thi không biết xuất hiện hồi nào ở gần Hoa Thủy Tiên lên tiếng làm nàng dọa giật nảy.
 "A a a? Mạnh Thi, ngươi làm ta dọa mém đứng tim chết a." Hoa Thủy Tiên vuốt vuốt ngực "Haizz, trái tim của ta rất là mỏng manh dễ vỡ như thủy tinh ╥_╥ cho nên đừng dọa ="= ta a."
 Mạnh Thi tim đập nhanh: ". . .à. . .ừ. . ."
 "Các ngươi. . ." Lưu Cơ Nhỉ xanh mặt phẫn nộ nhìn tâm đồng ý hợp quan tâm hai người Mạnh Thi cùng Hoa Thủy Tiên trước mặt. Lưu Cơ Nhĩ sát ý chợt lóe không biết bao nhiêu lần.
 "Đủ. Hôm nay là ngày vui sau lại trở nên mọi người không vui đích nhàm chán sự? Tiết tục đi nào, cứ bỏ qua hết mọi phiền." Hoa Đào Vương mặt lạnh nhưng ôn nhu giọng nói dễ chịu lòng người mà cười.
 "Vâng."
 . . .
 "Hừ, thật tức chết mà." Lưu Cơ Nhĩ sau khi trở về liền đập bàn phẫn nộ.
 "Chủ tử, người làm sao vậy?" hắc y nhân định tiếp đến, chưa kịp gì nói gì thêm đã bị Lưu Cơ Nhĩ một chưởng đánh văng phun một ngụm máu tươi trên sàn.
 "Thật nhiều chuyện. Lắm lời vô ích." Lưu Cơ Nhĩ đôi mắt đỏ hoe nắm chặt tay lại.
 ". . ." hắc y nhân lòng hơi đau và tuyệt vọng. Quẹt đi vệt máu, cố gắng đứng dậy "Chủ tử."
 "Tôn Y, ta lệnh ngươi phải thực hiện kế hoạch B bắt đầu ngay."
 "Nhưng kế hoạch A kia vẫn. . ."
 "Mặc kệ nó, mau tiến hành." Lưu Cơ Nhỉ hét lớn.
 "Dạ." Tôn Y đành phải tuân mệnh. Lòng hắn càng ngày do dự cùng đắn đo, chủ tử của hắn đang bắt đầu đi sai đường.
 . . .
 "Minh Hà, hôm nay nàng rất đẹp." Hoa Mạt Hương sờ sờ má Minh Hà cười.
 "Xùy, bộ thường ngày ta xấu lắm hả?" Minh Hà chu môi nói.
 "Đâu có a." Hoa Mạt Hương kéo tay Minh Hà "Uống rượu giao bôi a."
 "Ân." Chậm rãi mà uống lấy ly rượu nồng thơm thật hạnh phúc cỗ ý dâng lên.
 "Minh Hà, ta. . ." Hoa Mạt Hương định nói liền thấy Minh Hà đổi sắc mặt.
 "Phốc. . .Khụ. . .Khụ. . ." Minh Hà sắc mặt kém ho ra ngụm máu trực tiếp ngất xỉu.
 "Minh Hà! Minh Hà! Nàng làm sao vậy? Minh Hà! Mau tỉnh lại đi, Minh Hà!" một tiếng hét kinh hãi cất lên khuấy động đêm tân hồn trắc trở kỳ lạ cố ý.
 . . .
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .
XtGem Forum catalog